Quê mẹ, Quảng Bình ơi – Nhạc sĩ Nguyễn Anh Trí

570

Quê mẹ, Quảng Bình ơi – Nhạc sĩ Nguyễn Anh Trí

Lời bài hát Quê mẹ, Quảng Bình Ơi:

(Là ơ hò khoan/ Là hò hò khoan/ Ơ hò khoan, ơ hò khoan/ Là hò hò hò khoan ) Mẹ sinh ra con, nơi đó Quảng Bình. Mảnh đất dài gánh hai đầu đất nước; Đất như người sống biết cưu mang. Gió Lào thổi (cứ) nồng nàn nắng lửa; Bỏng rát một thời cắt cỏ, chăn trâu… À ơi… Con lớn lên với câu ca mẹ ru “Mẹ xuống đồng mò cua bắt cá Mẹ lên rừng hái rau má, rau mưng” Chan chứa tình đời trong câu ca, nốt nhạc… Nên một thời “Tiếng hát át tiếng bom” Quảng Bình! Người ơi, sâu nặng nghĩa tình! (Là ơ hò khoan/ Là hò hò khoan/ Là ơ hò khoan/ Là hò hò khoan.) Ai đếm được những hang động ẩn mình trong dãy núi Đã tạo nên bao kiệt tác, Quảng Bình đây; Bãi biển dài cát mịn như tranh Trên quê hương bao trung dũng kiên cường “Đầu Mâu vi bút, Trường sa vi bản, Hạc Hải vi nghiên” / Mũi Viết quê ta sắc nhọn đến bao đời; / (Là ơ hò khoan)/ Sáng danh hào kiệt,/ Quảng Bình ơi!/ (Là hò hò khoan). Quê hương! Ơi, Quảng Bình ơi! Đằm sâu bao nỗi nhớ, Dạt dào bao yêu thương. Quảng Bình ơi! Quê mẹ, Quảng Bình ơi!